Wednesday 3 June 2009

Sunday 31 May 2009

Entry for May 31, 2009




Hôm nay N đến Thụy An cùng mọi người trong site da cam. Cả nhóm đã cùng đến 2 trung tâm bảo trợ và hồi phục chức năng cho người tàn tật và nạn nhân chất độc da cam ở Thụy An.

Ở trung tâm đầu tiên cả nhóm đến, điều kiện vật chất thật có phần khó khăn và ko được khang trang như trung tâm thứ 2, nhưng tình yêu thương, hạnh phúc và tiếng cười thì lớn lao vô cùng. Trước chuyến đi này và buổi lễ kỉ niệm 1-6 ở trung tâm Sao Mai, N đã nghĩ đến lúc gặp các em chắc mình sẽ sợ lắm, vì các em ko được bình thường. Nhưng đến khi gặp gỡ tiếp xúc với các em, N lại cảm thấy hạnh phúc vui vẻ hơn bao giờ hết. Tuy mang trên mình dị tật, những nỗi đau trên cơ thể, nhưng các em thật vui vẻ và ấm áp. Các em nắm tay N, các em ôm N mãi ko dứt, các em thơm má N và muốn N thơm má các em, các em nói "I love you" với N :x. Bác giám đốc trung tâm thổ lộ với anh em trong đoàn là các em rất thích được ôm ấp, vuốt ve. Tuy có những em còn sợ sệt, nhút nhát và ít nói; nhưng có những em rất hiếu động, nghịch ngợm và cực kì thú vị. Bé Mạnh (VIP ;)) ) mà kéo tay N ngồi với bé lúc N bước vào hội trường là 1 điển hình. Bé ấy có khuôn mặt ngơ ngác của 1 em bé bị thiểu năng, nhưng tâm hồn em thì tuyệt vời lắm. Em kéo tay N ngồi với em. Em nói với N là tí nữa em với N sẽ lên sân khấu hát. Suốt cả buổi lễ em ngồi dưới cầm tay N vỗ tay rất nhiệt tình. Rồi khi mọi người trong site da cam lên hát đồng cam, em cũng đòi lên, em cầm mic và hát nhiệt tình. Mặc dù giọng em không rõ nhưng em cố hết sức. Tiếng hát của em, cử chỉ múa phụ họa của em làm tất cả mọi người bất ngờ, làm cho không khí trong hội trường sôi động lên bất ngờ. N gọi em là em Mạnh VIP ;)), vì sau đó tất cả mọi người trong nhóm đều rất ngưỡng mộ bé Mạnh của N :x.

Đến thăm khu trẻ sơ sinh của trung tâm thứ 2, N còn nhận 1 bé làm con nhá ;)). Em bé của N tên là Ngọc Linh :x. Bé Ngọc Linh bé tí xíu của mẹ Nhung :x.

Hôm nay vui thật, chụp nhiều ảnh lắm. Nhưng mà hôm nay thì N chưa post được vì N chưa lấy được hết ảnh. Hẹn mọi người hôm khác vậy. Keke. Sẽ cho mọi người ngắm ảnh bé Ngọc Linh của mẹ Nhung :x.

Còn hôm thứ 6 là buổi lễ kỉ niệm 1-6 cho các bé ở trung tâm Sao Mai do GMG tổ chức. Hôm ấy mặc dù rất lộn xộn nhưng mà vẫn thật là vui. Cảm ơn các anh chị ở GMG đã làm được 1 điều tuyệt vời như thế. Và đến cuối buổi, mọi người còn kéo nhau đi ăn ốc, ngao, ... :x. Ảnh hôm í thì có lẽ là N ko dám post, vì tình hình là ăn mặc rất là "sếc-xì". Hehe.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~♥~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Như thế là sơ qua về 2 chương trình 1-6 rùi. Hôm sau N sẽ post ảnh. Giờ là phần entry tình củm của bạn N. Hị hị.

Từ ngày có a Hưởng và Hằng, N rất vui. Ba người N, Hằng, Hưởng có lẽ là 1 bộ ba tuyệt vời đây :x. Khi ở cạnh a Hưởng và Hằng, chưa bao giờ N ngớt tiếng cười. N và Hằng nằm trên 1 cái giường bé xíu rộng 1m ỉ ôi tâm sự với nhau đến 4h sáng :)). Anh Hưởng thì sẵn sàng đi cùng N đến mọi nơi mà N muốn. Em yêu 2 người lắm :-*.

N đang có cảm giác, cả thế giới đang ủng hộ N, cả thế giới đang yêu quý N. N có rất nhiều bạn mới, mọi người đều rất quý N :x.

Có 1 vài người có tình cảm đặc biệt hơn với N, nhưng N cảm giác rằng, hiện tại N chưa sẵn sàng cho 1 sự thay đổi nào nữa. N cảm ơn những gì mọi người đã dành cho N, nhưng N nghĩ rằng N chưa tìm thấy tình yêu của mình.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~♥~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hôm nay N đã rất vui. 7h sáng đi Thụy An. Tối về làng sv, "bộ 3 chém gió" ăn chim nướng, rùi kéo nhau xuống sân làng, rủ thêm anh Thiệp và Hoàng hấp mua kem về sân làng sv ăn. Gió đêm mát lạnh. Tình cảm chan hòa. N cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết.

Cái pics trên chụp lúc cả nhóm đi mua kem. a Hưởng, Hằng, N tranh nhau chụp với miu yêu. Nhưng mà N gầy quá. Càng ngày càng xơ xác. Nhưng ko biết làm thế nào để N mập hơn được. Bố mẹ buồn vì N mãi ko mập được.

N trở về nhà khi ngày sắp hết. Bác chào đón N với nụ cười thật tươi, bác rất vui vì những gì N làm. Có người giận N vì ko ngủ sớm :-p. Rồi có 1 chuyện làm N buồn. N ngố... Thời gian trôi nhanh thật. Thế mà đến giờ vẫn làm N đau đớn được. N đang nghe "NOW AND FOREVER - Richard Max". Đêm hiền hòa... N ko biết tại sao N lại buồn vì chuyện đó. Đã rất lâu rồi, N nghĩ N đã chôn vùi 1 vài thứ. Nhưng tại sao N vẫn cảm thấy đau đớn...

N đã nói là rất sợ những ngày vui vẻ, bởi vì đến cuối ngày, bao giờ cũng có điều gì đó làm tổn thương N... Trọn vẹn? N ko biết có điều gì có thể trọn vẹn ko!

Hoàng hấp đang khen N nấu mì ngon, hihi. Thi thoảng N sẽ nấu mì cho Hoàng hấp iu quý nhá :-*.

Kết thúc entry :-p. Ngủ ngoan :-*

_____________________________
Edit: supply gấp quả ảnh gia đình nhỏ của bé Ngọc Linh: "papa trẻ" Tùng + bé Linh + "mama trẻ" Nhung


Photobucket

Monday 25 May 2009

Entry for May 25, 2009




Entry cho 3 ngày thứ 7, CN và thứ 2

Mình join 3 chương trình cho ngày 1-6 ở 3 nơi, khá là bận rộn . Các em iu quý, chờ chị nhé . Mình được tham gia train kĩ năng chơi với các bé ở viện nhi do Chắp cánh ước mơ team tổ chức. Mình quen rất nhiều người thú vị ở GMG, anh An và các chị. Sau 1-6 này, mình sẽ join CLB tiếng anh của GMG, mọi người rất nhiệt tình giúp mình . Connecting people .

Vấn đề 2 là việc mình đi xe máy. Đường to, ko đông, ko có ngóc ngách thì okie . Còn ví dụ như đoạn Chính Kinh thì mình lao xe thẳng vào tường, kéo dê 1 đoạn >"< --> Què . Hôm nay đi đường Trường Chinh, tắc đường, cứ nhích từng tí 1 + xe nặng --> ngã xe --> đau tay . Chân tay lẻo khẻo, thật là thiệt thòi . Cái lúc ngã xe í, ko dám đi tiếp. Cũng may là anh Hưởng với Hằng qua đón mình

Vấn đề 3 là việc lâu rồi mình ko đến trường, mai phải lo học bài để tuần này đi học

Vấn đề 4 là 1 chuyện làm mình rất buồn. Thầy giáo kì 2 ở Aptech của mình là thầy Đặng Sơn Lâm, thầy làm ở Tinh Vân ngay trên tầng 8 làng sinh viên Hacinco. Thầy mới đi dạy lần đầu, hơi lúng túng. Cả lớp kí tên đòi đổi thầy giáo. Mình thì không. Buổi đầu tiên thầy ko đọc giáo trình, ko xem slide trước, lại còn ko biết nhiều về XML nên buổi học rất chán, mình ko thích thầy. Nhưng mà từ buổi sau, thầy đã rất cố gắng. Mình cảm thấy quý thầy hơn. Đến buổi thứ 3 thì mình càng quý thầy nữa . Thầy đã rất cố gắng, mình rất khâm phục thầy. Nhưng mà cả lớp vẫn quyết tâm đòi đổi thầy giáo, vì thầy giảng ko hay lắm, thầy hơi dịu dàng mà . Với cả thầy cho lớp tự nghiên cứu khá nhiều, trong khi lớp mình khá là nhác . Mình biết là thầy ko giỏi ở 1 số môn. ...................... Đại khái là bạn N ko muốn đổi thầy giáo . Bạn N ko muốn thầy buồn . Bạn N ghét nhiều người làm tổn thương 1 người. Tại sao thầy cố gắng như thế, mà trò lại ko cố gắng.

Vấn đề 5 là chuyện yêu đương. Bạn N hiện tại ko yêu đương chi cả, cũng ko muốn yêu đương chi cả. Cái entry dưới là viết để trêu chọc anh em cho vui. Nhưng tình hình là có 1 số người vin vào í để nghĩ xấu cho bạn N >"<. Bạn N cũng cóc để ý. Bạn N cứ vui là được, nhỉ . Có 1 số người tốt thật là tốt với bạn N. Nhưng bạn N ko thể làm gì để đền đáp. Xin lỗi. Bạn N ko thể làm người khác tổn thương nữa.

Vấn đề 6 là bạn N lại thèm về TH rồi

Vấn đề 7 là hôm nay bạn N đi 1 cái hội thảo của chương trình Khởi nghiệp. Thật là thú vị. Nhưng mỗi lần đi nghe những thứ như thế này, bạn N lại buồn. Buồn vì bạn N trẻ con, vì có lẽ bạn N ko hợp với kinh tế, bạn N ko tự tin, bạn N ko chăm chỉ, ko giỏi giang, ....... tóm lại là bạn N tự ti. Bạn N thích thu mình vào cái vỏ an toàn. Bạn N sợ đi làm. Nhưng mà bạn N vẫn cố sống cố chết học kinh tế. Vì biết đâu 1 ngày nào đó, bạn N sẽ ko sợ nữa. Nhưng bây h bạn N rất buồn. Bạn N muốn bỏ hết tất cả, nhưng còn bố mẹ bạn N nữa. Thử thách. Phải cố gắng.

Còn 1 chuyện nữa là hôm nay đi với anh Hưởng, tình cờ bạn N trở thành cộng tác viên cho báo Aptechite (phóng viên cơ đấy)

Và vào cái lúc này đây, bạn N vừa dẫm đạp lên sự quan tâm chăm sóc của 1 người dành cho mình. Bạn N thật là xấu xa.

Kết thúc entry, đáng nhẽ bạn N phải vui hơn.

Friday 22 May 2009

Sắp ế :|




Tình hình là sắp ế :|.

Đại loại là ăn chơi đàn đúm nhiều quá. Ngoảnh đầu nhìn lại............ :D

Mà mẹ dặn 86 mới hợp. Nhìn cả list rồi, soi từ đầu đến cuối thì có đúng 1 mống 86, nhưng lại có ny rồi :|.

Tình hình là rất tình hình. Dạo này toàn bị gọi là chị. Thầy Duy còn hỏi N sinh năm 8 mấy nhỉ :|.

Cứ đua đòi theo anh em bạn bè mãi mà riêng cái khoản ni lại ko đua đòi :((. Tuy rằng anh em cũng lắm đứa ở tình trạng như mình. Nhưng theo điều tra thì dân 86 có vẻ hiếm hoi, vì thế phải tranh thủ ngay từ bây h, khi mà anh em bạn bè mình còn mải mê với lòng nướng bia bọt, thì mình phải tính trước 1 bước, kiếm ngay 1 anh 86 :)).

Vì thế, bạn N ra lời kêu gọi toàn thể anh em bạn bè giới thiệu ny cho bạn N =)). Tiêu chuẩn như sau: 86, mặt mũi sáng choang (sáng chứ ko phải đẹp nhá) =p~, chăm ngoan học giỏi, cao hơn bạn N, ko suy dinh dưỡng, ko có bệnh liên quan đến thần kinh =)) (ví dụ: dị ứng với con gái là 1 cái bệnh ko chấp nhận đc) và quan trọng là chưa có ny. Hí hí. Bạn N sẽ hậu tạ sau.

Thông báo đã kí và đóng dấu ^o^!

Monday 18 May 2009

ĐIÊN

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

_____________________________________________________________

P/S: Entry viết lăng nhăng. Em xin lỗi thầy nhưng thầy lại dạy đúng vào cái ngày em đang ức chế. Huhu.

Wednesday 13 May 2009

Entry cho những ngày đẹp nhất cuộc đời :x




Mặc dù chị chưa gặp các em, nhưng những ngày vừa qua, nhờ có các em mà chị đã sống thật ý nghĩa.

Có lẽ khi gặp các em chị sẽ sợ 1 chút, run 1 chút, nhưng hãy thông cảm cho chị nhé và đừng ghét chị. Chị sẽ cười thật tươi và chị em mình sẽ có một ngày thật hạnh phúc.

Mỗi ngày đi quyên góp cho "Thụy An điểm đến", mình cảm thấy thật vui. Không chỉ vì mình đang làm 1 việc tốt, mà hơn hết, mình gặp được nhiều bạn hơn, nói chuyện nhiều hơn và cười cũng thật nhiều. Cảm ơn các Aptechites của FAT2, các bạn thật tuyệt vời :x. Và cảm ơn các thầy, các chị Tư vấn viên ở trung tâm vì đã ủng hộ em. Ai bảo dân kĩ thuật khô khan nhỉ. Thử đến với FAT2, bạn sẽ cảm thấy tình yêu thương khắp nơi >:D<

Hôm nay ốm, người rã rời, nhưng chưa bao giờ trong lòng lại hân hoan hạnh phúc đến thế. Có lẽ là, làm cho người khác vui và hạnh phúc thì bản thân mình còn vui và hạnh phúc hơn thế.

Sau đợt này, mỗi tuần sẽ dành 1 ngày chơi cùng các em bé ở viện nhi. Đang training kĩ năng làm mẹ

Những ngày này, có những người luôn quan tâm, dõi theo mình và nhắc nhở mình. Em thật là may mắn

Xin lỗi sp Đức, đt đã ko làm tròn nhiệm vụ. Có lẽ 1 phần vì ko hứng thú. Hình như đt tìm thấy niềm vui của mình khi giúp đỡ người khác hơn là làm điều gì đó cho chính mình. Đt nhận việc chỉ vì lo sợ cho tương lai của mình, sợ sau này mình ko làm đc gì, nên ngay từ giờ có việc gì là vơ vào mình hết. Đt đã muốn bỏ rồi. Nhưng cảm ơn sp vì đã tin tưởng đt, đt sẽ cố gắng. Ngay sau tuần này, đt sẽ làm lại báo cáo.

Cảm ơn cuộc sống vì xung quanh mình có những người thật tuyệt vời . Mình đang được sống những ngày đẹp nhất cuộc đời

Saturday 9 May 2009

I need a hug :(




Cái ôm rất có ích cho sức khoẻ. Nó giúp tăng cường hệ miễn dịch, chữa lành những nỗi thất vọng, giảm căng thẳng và mang lại một giấc ngủ ngon.

Nó tiếp thêm cho chúng ta một nguồn sinh lực mới, giúp con người trẻ lại và không hề gây ra bất cứ một tác dụng phụ nào. Cái ôm chính là một phương thuốc diệu kì.

Cái ôm luôn tự nhiên. Nó là một hợp chất hữu cơ ngọt ngào, không chứa bất cứ thành phần nhân tạo nào, không gây ô nhiễm, rất thân thiện với môi trường và hoàn toàn lành tính.

Cái ôm!

Cái ôm là một món quà lí tưởng, thích hợp cho mọi dịp, đem lại niềm vui cho cả người trao lẫn người nhận, chứng tỏ bạn luôn quan tâm đến người ấy. Không cần phải có một lớp giấy gói bóng láng, và dĩ nhiên, bạn có thể trao tặng lại cho người đã tặng mình.

Cái ôm gần như là hoàn hảo về mọi mặt. Nó không cần pin để rồi hết năng lượng, không lạm phát, không gây béo phì, không cần lương tháng, chống được trộm cướp và không phải tính thuế.

Cái ôm là một nguồn lực không được sử dụng đúng mức nhưng lại có nhiều sức mạnh kì diệu. Khi chúng ta mở rộng trái tim và vòng tay của mình cũng chính là lúc chúng ta động viên người khác cũng làm như vậy.

Hãy nghĩ đến những người bạn thân, những người bạn trong cuộc đời mình. Bạn có điều gì muốn nói với họ? Bạn có muốn chia sẻ vòng tay của mình cho họ? Hay là bạn đang chờ đợi và hy vọng người ấy sẽ chủ động điều đó?

Đừng chờ đợi! Hãy là người khởi đầu, bạn nhé!

Vậy nên: Chúng ta cần 4 cái ôm mỗi ngày để có thể tồn tại, 8 cái ôm mỗi ngày để duy trì cuộc sống, và 12 cái ôm mỗi ngày để có thể lớn lên.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~☼~~~~~~~~~~~~~~~~~
...hurt
need a hug...
........................

10/05/2009 - Năm thứ 2 gửi tin nhắn cho cô vào ngày của mẹ.

10/05/2009 - Gửi birthday ecard năm thứ 3. Happy birthday to you ☼!